Publisher's Synopsis
Suốt thời gian 45 nam giáo hóa, Ðức Phật dã "dối co thuyết pháp" nghia là tùy theo can co của mỗi chúng sinh mà giảng dạy. Trong kinh ghi lại có tới 84 ngàn pháp môn, từ tục dế dến chân dế tối hậu, nhung chung quy dều huớng tới mục tiêu thoát khổ, giác ngộ, giải thoát. Về phuong thức thực hành Thiền, Ðức Phật dạy bốn pháp co bản, dó là Quán, Chỉ, Ðịnh, Huệ. Tất cả các pháp môn dều nằm trong ba nguyên lý Giới, Ðịnh, Huệ gọi là Tam vô lậu học. Trong dó Phật dề cao Huệ. Bằng phuong thức tu Huệ sẽ chuyển tâm mê thành tâm giác; chuyển tâm chấp truớc, ích kỷ... thành tâm quảng dại, bao dung; chuyển tâm diên dảo, nghi ngờ ... thành tâm thuần tịnh, sáng suốt.
Ngày nay, chúng ta áp dụng các phuong thức tu tập của Ðức Phật truyền trao dể huấn luyện các tế bào não luôn có quán tính dao dộng, lang xang phiền não... trong kinh gọi là Vọng tâm, trở thành quán tính thuần nhất, an tịnh, bình thản, hồn nhiên gọi là Chân tâm. Tác dụng của nó là giúp chúng ta hạn chế những xung dột nội tâm, giúp thân tâm duợc hài hòa, trí huệ duợc phát triển.
Không ít nguời nói Thiền là pháp môn tu tập khó hon tất cả các pháp môn khác trong dạo Phật. Khó nhất là không làm chủ duợc "sự suy nghi" thuật ngữ gọi là "tâm ngôn, ý ngôn". Khó thứ hai là tham tùy miên, sân tùy miên, gọi chung là lậu hoặc, luôn tiềm ẩn trong tâm thức làm cản trở việc tu tập của hành giả. Ðã thế, Thiền lại chủ truong tự lực, không trông cậy vào tha lực, nên hành giả một mình "dộc hành dộc bộ" tự khai phá mở cuộc hành trình trên thân và tâm của chính mình, dể di dến thoát khổ, giác ngộ, giải thoát. Thực sự khó hay không cung là do noi mình, không thể chỉ gặp một chút khó khan dã vội vàng bỏ cuộc rút lui. Ở những buớc dầu chúng ta cần chọn pháp môn thích hợp, nắm vững pháp học và pháp hành, nghia là nắm vững giáo lý và kỹ thuật thực hành. Sau dó, nỗ lực miên mật hành trì theo dúng Chánh Pháp thì sẽ có kết quả tốt.
Trở lại nội dung quyển sách, dây là một tài liệu mang tính cách giáo khoa rất khiêm nhuờng, nhung cung hữu ích cho quý vị nào có nhu cầu muốn học và thực tập Thiền dể có kinh nghiệm chuyển hóa nhận-thức, cân bằng thân-tâm và thang hoa trí-tuệ. Nó cung có lợi ích thiết thực cho các vị dã và dang thực tập Thiền một thời gian dài mà chua "làm chủ duợc sự suy nghi " vì tâm vẫn còn lang thang dính mắc với cảnh, không dạt duợc Ðịnh, nên chua thể về duợc"Nhà" .